Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

Những hình ảnh hiếm hoi còn xót lại sau 15 năm

Đây là bức ảnh lớp 10A chụp năm 1994. Thấm thoát đã gần 20 năm rổi nhẩy, trừ những bạn đã quên tên còn lại tớ  vẫn nhớ được gần hết tên các bạn . Từ trái qua phải. Hàng ngồi: Thiếp, Anh Thư,  Liên, Huệ, Hồng Nhung, Gái, Hiền, Minh Huệ, Tuấn, Bạo, Tiệp. Hàng đứng: Thanh, ..........Hiền, Trang, Hường, Hương, Đức, Nhận, Phúc, Hà



Đây là bức ảnh chụp năm 1992. Từ trái qua phải. Hường, Trang, Hường, Tuấn, Trường, Huệ, Phương.

Loan, Hường, Hường, Huệ. Toàn những đoàn viên ưu tú cả. Hiện giờ bạn Loan đang làm tại TTYT Bộ Nông Nghiệp (Hà Nội) bạn Hường áo hồng đang làm ở điện lực Chiêm Hoá, Bạn Hường xinh đẹp làm dự án ở Tuyên Quang còn bạn Huệ làm ở Cty dược phẩm Sohaco (HN)

Người bạn thân thiết nhất trong đời của tớ. Bạn bè là những chuyến đi, gặp nhau rồi lại chia ly là thường.  Đôi bạn này chơi với nhau từ hồi học mẫu giáo lớp cô Hợp, lớp 1 cô Thanh.... lớp 5 cô Thường, lớp 6 cô Bình. lớp 7 cô Tiến (Hồi học lớp cô Tiến tớ với bạn Hường từng làm đơn xin đổi giáo viên chủ nhiệm cơ đấy), lớp 9 cô Thu, lớp 10 cô Hương.... 2 đứa đã không học cùng nhau gần 20 năm rồi, giờ đây mỗi đứa 1 nơi nhưng vẫn luôn giữ liên lạc với nhau và gặp nhau bất cứ lúc nào có cơ hội.


Thằng này kưa bạn thân tớ, chính vì thế mà cũng rất thân với tớ. Nhận làm anh trai tớ nhưng giờ đây cuộc sống có nhiều đổi thay... mấy lần về quê liên lạc nhưng đều nhạt như nước ốc ao bèo... chán!

Thằng này ế vợ nặng bà kon ạ. Chắc nó chờ tớ bỏ chồng.....

Ảnh chụp tại cổng trường ĐHTC. Bọn tớ đến thăm bạn Trang. Huệ, Liên, Hường, Phúc, Trang, Việt.

Ảnh chụp năm tết năm 1996. Từ trái qua phải: Huệ, Diệp, Liên, san, Quang, Bình, Anh


Đây là buổi liên hoan chi tay mình chuyển trường xuống HN



Rồi một ngày anh sẽ phải xa em.

Nén nước mắt thật sâu vào kí ức.

Những kỉ niệm giờ còn là tiềm thức

Vì đôi mình xa nhau...


Phút chia tay chẳng nói được một câu

Tim thắt lại lặng nhìn em quay bước

Hàng cây già trên con đường phía trước

Dường như cũng lặng thinh...



Thế là hết tình yêu của chúng mình

Chẳng thể nào còn vẹn nguyên như trước

Để bây giờ chỉ mình anh lặng bước

Trên con đường vô tận của chia li



"Và mai đây mỗi kẻ một đường đi"

Anh chẳng nghĩ tình mình mong manh thế

Dù biết rằng tình yêu ta có thể

Sẽ nhạt nhòa theo hình bóng thời gian.



Chia tay rồi xin em hãy hòa tan

Dấu kỉ niệm chìm dần vào quên lãng

Hãy để anh thành miền dĩ vãng

Để anh thành hoang mạc của con tim.



Giã từ rồi sao em lại lặng im?

Thôi ta cứ làm bạn bình thường nhé.

Dù biết rằng yêu em là không thể,

Nhưng là bạn thì sẽ được phải không em?



Vậy là anh sẽ chẳng còn thói quen

Đến dỗ dành khi em buồn, em khóc

Chẳng ở bên mỗi khi em ngồi học

Đã hết rồi còn kí ức mà thôi



"Không cùng nhau đi hết cả cuộc đời"

Không bước cùng em nốt quãng đường còn lại

Nhưng trong tim anh sẽ vẫn là mãi mãi.

Mối tình đầu một mơ ước đầy vơi.



Hãy gạt đi giọt nước mắt tuôn rơi

Dù anh biết điều này không hề dễ

Nhưng em ơi! thực lòng anh không thể

Làm khổ em thêm lần nữa được đâu



Chẳng thể nào hàn gắn những nỗi đau

Thôi em hãy coi anh như cơn sóng

Sóng xô vào nhưng biển tình thất vọng

Nên âm thầm sóng trở ngược ra khơi



Cuộc tình ta chỉ đến thế này thôi,

Dù không muốn nhưng lại là sự thật

Và phải chăng tình yêu là bí mật

Để bây giờ tiết lộ bởi chia li?



Hạ kề bên anh chẳng biết nói gì,

Thôi chỉ biết cầu mong em hạnh phúc

Nhưng tình xưa là mối tình chân thực

Anh không hề gian dối với em đâu.



Bài thơ xưa chẳng còn được vẹn câu,

Thôi thì hãy cất sâu vào thương nhớ

Đừng vì anh mà đau buồn trăn trở

Hãy để anh có thể quên em



Chẳng thể nào còn được ở bên em

San sẻ những vui buồn trong cuộc sống

Cuộc tình ta giờ còn là giấc mộng

Giấc mơ dài không bến thức em ơi!



Và cuộc đời nghiệt ngã đến thế thôi

Không thể yêu em như những gì đã hứa

Nhưng vẫn nơi đây một nỗi buồn chan chứa

Nỗi nhớ mong trong sâu thẳm tâm hồn



Và thế là chẳng còn những nụ hôn

Những góc phố chờ mùa thu thay lá

Mình chia tay và thế là tất cả

Tràn ngập trong màu sắc của phôi pha



Cả ước mơ về một ngôi nhà

Những đứa trẻ sẽ chẳng thành sự thật

Và để rồi trong cuộc đời tất bật

Thời gian xóa đi những kí ức thật buồn



Hãy cố cười đừng để lệ rơi tuôn

Nhìn thấy vậy anh sẽ đau lòng lắm

Đôi mắt em_một vùng trời thăm thẳm

Dưng dưng dòng lệ thẳm trực trào rơi



Thôi cũng đành tạm biệt ở đây thôi

Gặp lại em ở con đường trước mặt

Hãy kể anh nghe một điều còn bí mật

Người yêu em khi ấy là ai ???
                                                  -Phạm Thu Huệ - Thành viên lớp 10A-



1 nhận xét:

  1. Bài thơ rất nhiều cảm xúc

    Về bức ảnh xin đính chịnh lại
    Từ trái qua phải. Hàng ngồi: Nhài, Anh Thư, Liên, Huệ, Hồng Nhung, Gái, Hiền, Minh Huệ, Tuấn, Họa, Tiệp. Hàng đứng: Thanh, Hạnh, Mai Hải, Thiếp, Biếc Sinh, Trang,Thủy, Hường,Tô Cường, Hương, Đức, Nhận, Phúc, Hà

    Trả lờiXóa